top of page

Có khi nào bạn thấy cô đơn?

Có những ngày, bạn ôm lấy nỗi buồn mà chẳng ai biết, tâm trí đầy suy tư mà không có người sẻ chia...


Có những khó khăn chỉ của riêng bạn, nhưng khi được hỏi thì lại vờ như không có gì, vì bạn chẳng muốn làm ai lo...


Xung quanh bạn có thể không thiếu người thân, nhưng có những điều sâu kín bên trong dường như chẳng có ai thấu hiểu...


Nhưng thật sự thì, bạn không hề một mình đâu!


Khi phải đứng giữa những tổn thương của quá khứ và những bất an của tương lai, có lẽ chúng ta ít nhiều đều cảm thấy lạc lõng, thấy cô đơn như mình bị thế giới bỏ quên.


Phần nào tôi hiểu được cảm giác ấy. Vì đó cũng là câu chuyện của tôi thời trước, vào những ngày xấu trời, khi tâm trạng rơi xuống thấp.


Và tôi tin xung quanh bạn cũng không ít người như vậy. Cũng có ai đó đang phải nuốt nỗi khổ vào trong, cười như vẫn ổn mà lòng thì trầy xước...


Nếu đã đọc tới đây và thấy mình đồng cảm, tôi muốn nói:


Cảm ơn bạn.


Bạn đã cố gắng nhiều rồi.


Tất cả những khó khăn trong quá khứ, đều đã được bạn vượt qua, và đó là những nỗ lực phi thường. Hành trình ấy chắc chắn không dễ dàng, và hoàn toàn xứng đáng được công nhận.


Tôi cũng tin, rằng còn rất nhiều điểm sáng khác ở bạn mà có thể bạn chưa nhìn thấy. Hãy hào phóng hơn với những lời khích lệ, bao dung hơn với những thiếu sót, và tự tin hơn với những thế mạnh riêng.


Cho dù cuộc sống kém dịu dàng với bạn, hãy cứ đối xử dịu dàng với bản thân. Bạn xứng đáng với điều đó, bởi vì:


Bạn tuyệt vời hơn bạn nghĩ đấy!


Khi bạn cho phép bản thân tự yêu thương mình nhiều hơn, thì khi ấy nỗi cô đơn chẳng còn đáng sợ.


Bạn vẫn sẽ trân trọng những người ở bên, ghi nhận tình yêu thương đôi khi âm thầm hoặc vụng về của họ, nhưng không còn cảm thấy lạc lõng nếu như họ không nhìn thấy những gì sâu hơn trong bạn, vì tự bạn vẫn có thể thấu hiểu và chấp nhận bản thân mình.


Và, khi bạn cảm thấy được kết nối với chính mình, việc kết nối với ai đó khác, cũng trở nên dễ dàng hơn.


Cosmic Writer


Comments


bottom of page