Chữ "có" (yes) và chữ "không" (no), có lẽ là cặp nhị nguyên cơ bản và quan trọng nhất trong bất kỳ hệ thống ngôn ngữ nào.
Nói "có" hoặc nói "không" với một điều gì, là đang thiết lập một mối liên hệ với nó: khẳng định hoặc phủ định, lại gần hoặc tránh xa. Và cuộc sống của mỗi người, phần lớn sẽ được quyết định bởi việc mình lựa chọn nói "có" và "không" với những điều gì.
Học cách nói có/nói không với đúng người, đúng việc, do đó là một kỹ năng cần phải học cả đời.
Một cuộc sống mà toàn chữ "không" sẽ thật xa cách và nhạt nhẽo, mà toàn chữ "có" thì chỉ ôm đồm và hỗn loạn.
Tôi nghĩ chúng ta chỉ cần nói "có" với một số điều thật quan trọng, và "từ chối nhẹ nhàng thôi" tất cả những điều còn lại. Để biết điều gì quan trọng với mình, ta cần phải có những giá trị sống riêng, hiểu được mình là ai, muốn trở thành ai, và thật sự cần những điều gì. Và rồi dựa vào đó làm tiêu chuẩn để đưa ra phán quyết.
Những con người tiêu cực, độc hại, luôn miệng chê bai và phán xét, tốt nhất ta nên tạo khoảng cách với họ. Nhất là khi họ tạo ảnh hưởng xấu và kéo mình đi xuống. Chúng ta không có trách nhiệm thay đổi họ, và cũng không cần phải cảm thấy có lỗi.
Những cơ hội trong công việc cũng vậy. Có những thứ không phù hợp với mình, hoặc phù hợp nhưng chưa đúng thời điểm, chưa cần ưu tiên, thì cứ vui vẻ nói "không". Vì trong cái "không" đó là cái "có" với những điều quan trọng hơn với mình ở hiện tại.
Bản thân tôi cũng lúng túng những khi phải từ chối, hoặc hoài nghi kể cả khi đã nhận lời, đôi khi bị rơi vào những tình huống khó xử. Nhưng rồi cũng đang dần phải học cách từ tốn hơn khi ra quyết định, và khi đã quyết rồi, thì phải thật rõ ràng, chắc chắn.
Vì ta có thể nói "không" với hầu hết mọi thứ, nhưng chỉ nói "có" được với một vài điều hữu hạn. Vậy nên chỉ cần suy xét và chọn lọc, thì ta sẽ không có điều gì phải hối tiếc.
Cosmic Writer
Comments