Con đường tìm đến hạnh phúc, vốn chẳng phải một chân lý gì xa xôi.
Câu trả lời có khi ta đã thừa biết: sinh hoạt lành mạnh, sống chan hòa, nâng cao tri thức, trân trọng những gì mình có và yêu thương thật nhiều.
Những lời khuyên dạy ấy chúng ta đã nghe quá thường xuyên. Nó quen thuộc đến nhàm chán. Nhưng khi không tự áp dụng được vào cuộc sống của mình, nó trở thành những lời nói vô nghĩa.
Và thế là chúng ta tiếp tục mải miết kiếm tìm một điều gì đó khác. Một bí mật, một sự thật nào đó có thể chữa lành và thay đổi được mình từ sâu bên trong, hay bất kì thứ gì có thể khiến ta né tránh việc phải thành thật đối diện với những góc khuất trong tâm hồn.
Đó là vì chúng ta thuộc lý thuyết nhưng chưa biết thực hành. Chúng ta biết câu trả lời nhưng chưa thật sự hiểu được nó. Như Hermann Hesse đã khẳng định: kiến thức có thể dạy, nhưng trí huệ thì không.
Chân lý của cuộc sống, nếu ta không tự học lấy từ mình, thì sẽ chẳng học được từ đâu cả. Người thầy đang chờ sẵn trong tâm bạn rồi, chỉ là bạn có muốn học hay không.
Khi nhận ra được rằng hạnh phúc ở đời là do cách mình nhìn nhận, lúc ấy chúng ta cũng thôi đổ lỗi oán trách người, thôi kêu ca như kẻ bị hại, mà nhận lấy trách nhiệm để tự nuôi dưỡng cho tâm hồn mình sáng trong.
Sẵn sàng tự soi chiếu chính mình, ta cũng nhận ra những khe vực sâu thẳm trong lòng thật ra chẳng tối tăm và đáng sợ đến thế. Chỉ một giọt yêu thương cũng có thể khiến nó được lấp đầy.
Hạnh phúc, hóa ra chỉ ở ngay đây.
Cosmic Writer
Comments