Vào khoảng hơn 1 năm trước, trong 1 quán cafe giữa lòng Sài Gòn, tôi viết vào note những dòng ý tưởng sơ khai nhất cho một dự án youtube channel mà tôi đã ấp ủ suốt một thời gian trước đó, nhưng chưa có lúc nào (dám) thực hiện.
Thời điểm đó, tôi vừa mới quyết định nghỉ việc ở một agency để theo đuổi việc tự xây dựng nội dung của riêng mình. Ngay sau đó, tôi trở về Hà Nội và thực hiện được chiếc video youtube đầu tiên. Trong quãng thời gian 1 năm kể từ đó, tôi cũng đã làm được thêm nhiều video. Rồi việc này dẫn đến việc kia, tôi chuyển sang làm podcast, viết bài trên facebook, và cũng có một lần thử nghiệm livestream.
1 năm không dài nhưng cũng chẳng ngắn. Cho đến giờ, tôi vẫn chưa gặt hái được thành công gì to lớn hay thu về được một khoản thu nhập đáng kể từ công việc sáng tạo này. Thế nhưng, hành trình ấy đã liên tục đẩy tôi ra khỏi vùng an toàn, và kích thích tôi phát triển. Việc bắt tay vào làm những thứ tôi chưa từng làm trước đó đã giúp tôi mở rộng được kho trải nghiệm của bản thân, được làm quen với những người bạn mới, và nâng cao được trình độ chuyên môn của mình ở nhiều mặt.
Một thay đổi lớn của tôi trong năm vừa rồi, là việc phải dần thích nghi với những sự chú ý. Là một người hướng nội, tôi vốn yêu thích sự riêng tư trong thế giới riêng của mình, và thậm chí còn có chút gì đó tự ti về ngoại hình và giọng nói của bản thân. Khi số lượng người theo dõi của tôi đạt tới con số vài nghìn, tôi vừa cảm thấy tự hào vừa cảm thấy lo lắng: liệu những nội dung mình đăng tải đã đủ chất lượng hay chưa, đã xứng đáng để được nhận sự quan tâm của nhiều người đến vậy hay chưa? Áp lực của việc nhấn nút “đăng” cũng dần tăng lên, tỷ lệ thuận với số lượng followers là như vậy.
Thi thoảng, tôi cũng phải nhận những bình luận tiêu cực làm tôi phải suy nghĩ. Nhưng đổi lại, những phản hồi tích cực, có lẽ là những món quà tinh thần ý nghĩa nhất mà tôi từng được nhận. Khi những người theo dõi chia sẻ rằng nội dung của tôi mang lại giá trị cho họ như thế nào, giúp họ trên con đường thấu hiểu bản thân ra sao, tôi cảm thấy trong lòng mình niềm hạnh phúc không thể diễn tả thành lời.
Thì ra, mình có thể tạo ra cho cộng đồng những giá trị ý nghĩa đến như vậy, có thể giúp được nhiều người đến như vậy. Tầm ảnh hưởng ấy, nếu như tôi không dám đối diện với nỗi sợ và mạnh dạn thể hiện con người mình, tôi sẽ không thể khám phá ra được. Những tình cảm và sự đón nhận của cộng đồng, là nguồn khích lệ để tôi tiếp tục đặt niềm tin vào bản thân.
Giờ nhìn lại, hành trình một năm qua cứ ngỡ như một giấc mơ - một trải nghiệm quý báu giúp tôi định hình được bản sắc và giá trị con người mình, và tìm ra được tiếng nói mà tôi muốn lan toả. Chưa có công việc nào mà tôi yêu thích và dành nhiều tâm huyết đến vậy. Đây có lẽ là một hướng đi mà tôi sẵn sàng theo đuổi cả cuộc đời.
Tôi xin được bày tỏ lòng trân trọng và lời cảm ơn chân thành cho những người đã theo dõi và ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua, bất chấp tất cả những sự thất thường của mình. Dẫu biết rằng bản thân tôi còn rất nhiều điều để học hỏi và cải thiện, việc được góp một phần bé nhỏ trong cuộc sống của mọi người, là niềm vinh hạnh mà tôi luôn trân trọng bằng tất cả tấm lòng của mình.
Thế nhưng trong suốt gần 3 tháng qua, tôi không làm ra được một nội dung gì mới. Kênh youtube và podcast đều đang bị bỏ không. Tôi cảm thấy có lỗi với bản thân, có lỗi với người theo dõi. Tôi xin chân thành nhận lỗi.
Hôm nay, cũng ngồi ở một quán cafe giữa lòng Sài Gòn, tôi lại tiếp tục nghĩ về hướng đi cho 1 năm sắp tới. Ngọn lửa đam mê tôi dành cho công việc sáng tạo này vẫn còn bừng cháy. Khi phải đứng giữa nhiều ngã rẽ, tôi cũng cảm thấy có chút phân vân, nhưng chưa từng nghĩ đến việc quay đầu. Thời gian tới, tôi cũng có những dự định mới, và hy vọng rằng sẽ có thể sớm chia sẻ đến với mọi người.
Một lần nữa, cảm ơn bạn đã ở đây, đã đọc hết bài viết này. Xin gửi đến bạn những lời chúc ý nghĩa nhất .
Thank you all lovely beings.
Cosmic Writer
Opmerkingen