Đừng thấy người khác vui vẻ, hạnh phúc, thành công, mà vội tưởng rằng cuộc đời họ dễ dàng. Bạn không thể biết họ đã phải trải qua những gì, hoặc bằng cách nào mà áp lực cuộc sống không làm tâm hồn họ nhàu nát.
Bản thân tôi ngày trước cũng từng hay xem nhẹ thành quả của người khác. Rằng họ đã tài giỏi kể từ khi sinh ra, đã thừa hưởng điều kiện vật chất thuận lợi, đã có nhiều người sẵn sàng chống lưng giúp đỡ...
Đành rằng nhận xét đó cũng có lúc đúng, nhưng phần lớn thời gian chỉ là để bao che cho cảm giác thua kém của mình.
Khi chúng ta phủ nhận đi công sức của người khác, chúng ta cũng thấy mình bớt tự ti hơn. Thay vì thừa nhận rằng mình đã chưa nỗ lực, chúng ta quy trách nhiệm về cho số phận: rằng họ may mắn còn ta thì không.
Nhưng thực tế thì, tôi chưa từng thấy ai vượt thoát được khỏi những áp lực cuộc sống cả. Về tiền bạc, gia đình, trách nhiệm, ốm đau, và cả nỗi cô đơn... Dù là ở giai đoạn nào trong cuộc đời, ở vị trí nào trong xã hội, thì những áp lực ấy vẫn luôn thường trực và thử thách ý chí của con người.
Nhưng có người đứng trước áp lực thì thu mình lại, gặm nhấm nỗi khổ để rồi tự thấy mình nhỏ bé. Có người lại sẵn sàng chấp nhận, đương đầu, vượt qua và hoàn thiện mình hơn mỗi ngày.
Phải, xuất phát điểm của bạn có thể hơn kém người này người kia. Nhưng điều quan trọng chẳng phải là bạn sinh ra ở đâu hoặc thừa thiếu những phẩm chất gì, mà là bạn lựa chọn sống với một thái độ thế nào? Bạn sẽ đối diện với những khó khăn và áp lực trong cuộc sống bằng một tâm thế sẵn sàng bỏ cuộc, hay sẵn sàng vượt qua?
Và khi bạn đã thật sự nỗ lực vì một điều gì, bạn mới biết thấu hiểu và tôn trọng nỗ lực của người khác. Niềm vui, hạnh phúc, và thành công của họ, lúc ấy lại trở thành nguồn cảm hứng cho bạn, chứ chẳng còn là những tiêu chuẩn xa vời và đầy phán xét.
Comments