top of page

Lựa chọn sống tử tế

“You think I’m weak, don’t you?

You tell me that it’s a cruel world. And we’re all just running around in circles.

I know that. I’ve been on this earth just as many days as you.

When I choose to see the good side of things, I’m not being naive, it is strategic and necessary.

It’s how I’ve learned to survive through everything.”

Trong bước ngoặt hồi kết của bộ phim “Everything Everywhere All At Once”, câu thoại này đã khiến tôi vô cùng xúc động. Biên kịch của phim đã nói hộ tiếng lòng tôi một cách thật tinh tế, và vào thật đúng thời điểm.

Không ít lần khi tôi thể hiện quan điểm sống của mình trên mạng xã hội, nhiều người chỉ trích rằng suy nghĩ của tôi… “ngây thơ”. Trớ trêu thay, nó còn đến từ những bạn trẻ thậm chí còn thua kém tôi về trải nghiệm sống.

Khi tôi nhấn mạnh vào tầm quan trọng của cái thiện, của sự chân thành hay lòng bao dung, họ cho rằng tôi không nhận thức được sự thật về cái ác, về sự tham lam, giả dối hay nhẫn tâm trong bản chất của con người. Chỉ có kẻ “ngây thơ” mới hy vọng vào một thế giới nơi con người chung sống hoà thuận, trung thực, và yêu thương, vì đó là một viễn cảnh ảo mộng chẳng thể có thật. Thế giới này, vật chất quyết định sức mạnh. Còn tin vào phẩm hạnh, ắt là kẻ dại khờ.

Tất nhiên tôi biết, hiện thực cuộc sống này đôi khi thật tàn nhẫn. Trên các trang báo mạng ngập tràn thông tin tiêu cực. Trong các sách lịch sử ngập tràn những cuộc chiến tranh. Từ cả ngàn đời nay, con người lừa lọc nhau, hãm hại nhau, đôi khi chỉ vì những mưu cầu ích kỷ hèn hạ, đôi khi chẳng vì mục đích gì cả.

“Thật thà thẳng thắn thường thua thiệt, lươn lẹo luồn lách lại leo lên”.

Suốt từ nhỏ, câu nói ấy luôn làm tôi cảm thấy sục sôi căm giận. Một phần vì nó đã khơi ra được sự thật đầy bất công trong xã hội, một phần vì hầu hết chúng ta đều chỉ thừa nhận nó trong cay đắng mà chẳng làm gì để cải thiện tình hình ấy cả.

Nhận thức được sự thật khắc nghiệt ấy rồi, ta sẽ sống thế nào? Sẽ lợi dụng kẽ hở trong luật chơi, dẫm đạp lên kẻ khác để chuốc lợi vào thân, và rồi tiếp tục trở thành một phần của vấn đề, một phần trong cái vòng lặp tiêu cực không hồi kết? Hay ta sẽ cố gắng sống tốt hơn, chân thành hơn và bao dung hơn, để chí ít thế giới này sẽ đẹp hơn một chút xíu (dù chỉ là 0.0000001%) nhờ sự tồn tại của mình ở trong đó?

Tôi chọn giải pháp thứ 2. Mặc kệ ai nói rằng tôi ngây thơ khi vẫn còn hy vọng vào lương tâm của con người, mặc kệ ai xem thường khi tôi vẫn đặt niềm tin vào sức mạnh của tình yêu thương, tôi cho rằng việc ấy là cần thiết, là quan trọng, là có tính sống còn. Đừng tưởng ai hiền cũng là cừu để bị sói săn.

Có lẽ, chúng ta quá sợ hãi việc mình sẽ bị tổn thương và thất bại trong những “cuộc chiến” tàn khốc, mà không nhận ra rằng sẽ chẳng có “cuộc chiến” nào nếu như chúng ta buông bỏ vũ khí, hé mở tấm lòng và sẵn sàng sẻ chia.

Vậy nên, khiêm nhường là sức mạnh. Bao dung là sức mạnh. Vị tha là sức mạnh. Sống nhẹ nhàng và ôn hoà giữa thế giới này là một sự lựa chọn dũng cảm, so don’t take our kindness for weakness.

Cosmic Writer Youtube | Spotify | Facebook | Instagram

Comentários


bottom of page