Sự "không biết gì" là điểm xuất phát tất yếu khi bắt đầu một hành trình mới. Dù là với một vai trò, một kỹ năng, hay một chuyên môn nào cũng vậy, ai cũng đều phải trải qua cảm giác mù mờ của một kẻ tập sự.
Bản thân tôi nhận thấy, hầu hết chúng ta đều lo sợ cảm giác này. Vì nó mà chúng ta sợ mắc sai lầm, sợ bị khinh thường, hoặc sợ bị xem như kẻ ngốc. Thậm chí đôi khi còn vờ như mình đã hiểu những thứ mình chưa hiểu, mà như người đời vẫn thường nói, là tự đóng mình lại để khóa cái "dốt" mãi ở trong.
Nhưng sự "không biết gì" thực chất không đáng sợ, và cũng chẳng hề đáng chê trách. Khi sẵn sàng thừa nhận sự thiếu hiểu biết của mình, nó thậm chí còn giúp việc cần làm càng trở nên rõ ràng hơn.
Đó là: học hỏi, tìm hiểu, thử nghiệm, khám phá.
Từ sự học hỏi, chúng ta mới có thể am hiểu sâu hơn, đặt ra được những câu hỏi khôn ngoan hơn, có được những câu trả lời chất lượng hơn. Cũng giống như một sinh viên dần phát triển đề tài nghiên cứu của mình trong quá trình khảo cứu tài liệu. Càng tìm hiểu, lại càng có thêm nhiều điều muốn biết.
Vì lẽ đó, chúng ta cần phải tự đặt mình vào vị trí của một người học trò, sẵn sàng nhìn cuộc đời bằng một sự rộng mở, và tự hỏi xem mình đã và sẽ học được gì sau mỗi trải nghiệm mới. Hoặc ôn lại được những bài học gì mà ta đã vô tình quên mất.
Khi chúng ta tiếp cận những mối quan hệ cũng bằng một tâm thế như vậy, thì dường như ai cũng có thể trở thành người thầy của mình. Cho dù họ có là anh, là chị, là bạn bè, hay thậm chí là những người em ít tuổi hơn. Kinh nghiệm, hiểu biết, và những góc nhìn khác biệt của họ, có thể làm thế giới quan của chúng ta ngày càng thêm phong phú.
Tôi nghĩ, đó là đặc quyền của một người "không biết gì". Không biết mà không chịu học hỏi, sẽ mãi sống trong u tối. Không biết mà sẵn sàng học hỏi, sẽ tìm thấy được tri thức ở mọi nơi, và từ đó dần trở nên sáng tỏ.
Kết bài rồi, nhưng vẫn muốn chia sẻ thêm đôi chút:
Đối với tôi, hành trình làm sáng tạo nội dung trong gần 2 năm qua đã giúp tôi tạo dựng được cho mình một nền tảng. Tôi đã tiến bộ khá nhiều, và cũng đã rút ra được nhiều kinh nghiệm...
Nhưng con đường này rồi cũng sẽ đến ngày phải dừng lại, nếu như tôi không sẵn sàng thừa nhận những thiếu sót của mình để tiếp tục học hỏi và phát triển nhiều hơn.
Thời gian gần đây, tôi tiếp tục hành trình học tập của mình với những kiến thức về phát triển sự nghiệp độc lập được chia sẻ bởi chị Linh tại The Business of You by Linh Phan. Tôi cảm thấy biết ơn khi đã tìm được cho mình một người mentor, một người sẵn sàng hướng dẫn và đồng hành cùng tôi với những mục tiêu sắp tới.
Comments