Những bước đầu chập chững vào đời, cũng là những tháng ngày chơi vơi nhất.
Bạn bè xung quanh ai cũng tìm được hướng đi riêng. Có người thì đã có những bước tiến dài. Trong khi đó, bạn thì vẫn cứ kẹt mãi ở vạch xuất phát, mông lung không biết đi về đâu, không biết con đường nào phù hợp với mình.
Tương lai rồi sẽ thế nào? Sống làm sao khi chưa có mục đích? Sống làm sao khi chưa biết mình giỏi thứ gì, yêu thích thứ gì, đam mê thứ gì?
Tôi không nghĩ câu trả lời nằm ở đâu đó bên ngoài. Từ sâu thẳm bên trong, có khi bạn đã thừa biết mình muốn trở thành ai, muốn sống thế nào, muốn có một cuộc đời ra sao… Bạn có thể chỉ chưa biết là mình biết, hoặc chưa dám lắng nghe tiếng nói trực giác trong lòng mình để nhận ra đó chính là câu trả lời.
Và vì thế nên bạn cũng vẫn cần có đủ trải nghiệm. Hãy sẵn sàng thả mình vào giữa dòng chảy cuộc đời mà vùng vẫy, quan sát, và học hỏi. Vì chỉ từ những va chạm thực tế đó, bạn mới thấu tỏ được rõ ràng hơn con người mình, mới hiểu được mình giỏi ở đâu, yếu chỗ nào, khao khát và say mê điều gì, và muốn tạo ra giá trị ra sao cho mình và xã hội.
Nói cách khác, nhiều khi chúng ta phải sẵn sàng đi rồi mới thấy đường. Đừng ngại đi sai! Vì cần có “sai” mới biết rằng “đúng” phải thế nào.
Hành trình lần mò tìm lối, vì thế cũng khó khăn với người này, dễ dàng với kẻ khác. Vì con người ta sinh ra không ai giống ai. Hoàn cảnh khác, phẩm chất khác, tính cách cũng khác.
Vậy nên, khi chưa tìm được một mục tiêu để hướng về, đừng vội so sánh với người mà tự thấy mình thua kém. Điều đó chỉ đơn giản có nghĩa rằng bạn cần thêm thời gian. Để tìm kiếm những con đường bạn chưa từng đặt chân tới, hay soi chiếu những ngõ ngách tâm can bạn còn chưa tỏ tường.
Hãy sẵn sàng nhìn đời bằng cặp mắt khám phá, rộng mở như mới ngày đầu, để tìm hiểu bản thân và thế giới. Những bài học từ trải nghiệm, sẽ là những mảnh ghép ráp nối cho bạn tấm bản đồ. Và từ đó, câu trả lời bạn tìm kiếm bấy lâu sẽ dần được hiển lộ.
Khi thấy được một chân trời để hướng tới, cuộc đời khi ấy rồi cũng bớt chơi vơi.
Cosmic Writer
Comments