Những mối tình tan vỡ trước phép thử của thời gian, thực chất không phải vì chúng thiếu đi tình yêu, mà vì chúng thiếu đi "tình bạn".
Để có thể ở bên một người dài lâu, sức hấp dẫn của tình ái chỉ là chất xúc tác dạo đầu, sớm muộn gì rồi cũng sẽ phai nhạt qua năm tháng. Khi ấy, hai tâm hồn chỉ có thể được gắn kết xuyên suốt một cuộc đời lắm thăng trầm bằng thứ chất keo "tri kỷ".
Đó là sự tin tưởng để sẻ chia những gì thầm kín nhất cất giấu trong cõi lòng. Đó là sự bao dung để chấp nhận toàn bộ con người của nhau mà chẳng hề phán xét. Đó là nguồn động lực mỗi ngày để cố gắng và đem đến cho nhau những gì tốt nhất. Đó là một chỗ dựa dành cho những phút giây mệt mỏi yếu đuối.
Bởi vì tới khi đầu bạc trắng, răng lung lay, bốn con mắt mờ đục nhìn nhau trong một buổi chiều tịch mịch nào đó cuối cuộc đời, cả hai vẫn nhoẻn miệng cười vì sau từng ấy thời gian, sau từng ấy ngọt bùi cay đắng, vẫn luôn có nhau bên cạnh để quan tâm, để bầu bạn, để khỏa lấp những phần còn thiếu trong tâm hồn mà trở nên trọn vẹn.
Xác thân đồng điệu trong phút chốc thì là dễ, tâm hồn đồng điệu cả cuộc đời mới là khó.
Vậy chẳng nhẽ, sự thăng hoa đầy kích thích của cảm xúc, không quan trọng trong tình yêu? Không hẳn thế.
Ngọn lửa đam mê chỉ cần âm ỉ là đủ cho mối tình ấm nóng. Còn cứ phừng phừng mạnh mẽ đầy hờn ghen, lại chẳng may một ngày lửa bén mà cháy rụi đi hết những gì mình trân trọng.
Đam mê chỉ cần bùng lên đúng lúc đúng chỗ, để cuộc tình không nguội lạnh là được.
Cosmic Writer
Comentarios