So với nhiều người cũng đang đi trên con đường viết, hành trình của tôi bắt đầu khá muộn. Trang viết mà bạn đang đọc, cho tới nay mới duy trì được chừng một năm.
Tôi vẫn nhớ cảm giác của những ngày đầu, bài viết của tôi chẳng được mấy người để tâm. Cách viết thì kén người đọc, tôi cũng chẳng phải người nổi tiếng, vậy nên tiếng lòng tôi cũng hoà tan giữa những ồn ào cõi mạng.
Sau một thời gian duy trì viết, tôi đã dần có được cho mình một cộng đồng độc giả. Tôi được vài nhà sách liên hệ mời xuất bản, được làm khách mời cho mấy sự kiện online, có những bước tiến dài so 1 hay 2 năm trước…
Nhưng thật sự mà nói, hành trình này với tôi chẳng dễ dàng gì. Vì mỗi lần đăng tải nội dung, là một lần tôi phải vượt qua những nỗi sợ: sợ bị phán xét, sợ bị ném đá, sợ viết không hay, sợ ít tương tác…
Tôi nghĩ, những nỗi sợ này thì người làm nội dung như tôi ai cũng đều phải âm thầm đối diện. Nói ra suy nghĩ của mình, cũng đồng nghĩa với việc phơi bày hết nội tâm cho người khác thấy, tự biến mình thành một đối tượng để số đông bình phẩm đánh giá, đôi khi là bị soi qua cả kính hiển vi…
Nhưng tôi nghĩ, cho dù đã không ít lần tôi cảm thấy ngờ vực chính mình và muốn từ bỏ, lý do khiến tôi vẫn cứ tiếp tục viết, là vì tôi thật sự tin rằng những gì mình đang làm có thể mang lại giá trị cho ai đó.
Cõi mạng ngày nay đã quá nhiều nội dung độc hại, nhưng lại thiếu những nội dung tích cực, ý nghĩa, chất lượng, được làm bằng cái tâm. Tôi có lẽ sẽ chẳng thể thay đổi được thế giới, nhưng chỉ cần thay đổi được thế giới của một hay vài người, thì đó cũng đã là một sứ mệnh đầy ý nghĩa. Ý nghĩ đó kéo tôi ra khỏi cái hố của nỗi lo sợ, và thôi thúc tôi tiếp tục cuộc hành trình.
Tôi luôn tin rằng một việc tốt là nguồn cảm hứng của nhiều việc tốt khác. Vì chút ánh sáng chúng ta thắp lên trong lòng của một ai đó, có khi sẽ lan toả và phản chiếu tới cả những người xung quanh họ. Những ảnh hưởng tích cực ấy sẽ lan rộng dần ra như những gợn sóng trên mặt nước, hay như hiệu ứng cánh bướm: chỉ từ những tác động nhỏ dần tạo thành những giá trị lớn mạnh hơn.
Những tầm ảnh hưởng đó thường khó thấy. Và vì khó thấy nên chúng ta cũng thường lầm tưởng rằng: dù có mình hay không, thì trái đất cũng vẫn quay, và thế giới này cũng vẫn vậy. Nhưng chỉ khi mình dám làm, dám lên tiếng, dám có niềm tin vào bản thân, và dám kiên trì với sứ mệnh của mình… thì lúc ấy chúng ta mới nhận thấy được những tầm ảnh hưởng thật sự mà mình có thể tạo ra, những nguồn sức mạnh còn ẩn giấu bên trong chưa được mình khám phá...
Suốt 1 năm theo đuổi con đường này, những gì làm tôi thấy tự hào nhất chẳng phải là những con số, những thành tích, hay những cơ hội… mà là khi nhận được những bình luận của bạn đọc chia sẻ rằng nội dung của tôi đã giúp họ được truyền cảm hứng, giúp họ được thấu hiểu chính mình, giúp họ vượt qua được những ngày khó khăn… Hay đôi khi là những dòng tin nhắn rất riêng tư và chân thành, khiến tôi thấy vui như khi được ai đó tin tưởng xem là bạn.
Những phản hồi ấy giúp tôi hiểu được giá trị thật sự trong những gì mình làm, hiểu được tầm ảnh hưởng mà mình có thể tạo ra, và hiểu được trách nhiệm của mình với những người theo dõi.
Vậy nên, tôi muốn gửi bạn lời cảm ơn. Cảm ơn bạn đã ở đây, và cảm ơn bạn đã đọc hết bài viết này.
Cho dù sự ủng hộ của bạn là âm thầm, là cái like hay cái share… thì sự ủng hộ đó cũng đang mang lại những giá trị tích cực cho tôi và cho nhiều người khác. Tôi vô cùng trân trọng điều ấy.
Cosmic Writer
Comments